Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Boris Pasternak - Phần 3


6.GIÃI BÀY

Cuộc sống quay về vô duyên cớ
Như từng đứt đoạn lạ lùng sao
Anh vẫn ở trên đường phố cũ
Như trong ngày hạ của năm nào.

Vẫn những con người, lo toan ấy
Đám cháy hoàng hôn vẫn như xưa
Buổi chiều chết chóc từng rất vội
Đóng nó vào tường của Trường đua.

Những phụ nữ áo quần nhếch nhác
Vẫn đôi giày ấy giẫm hàng đêm
Sau đó trên tầng lửng mái tôn
Bị người ta đóng đinh câu rút.

Một cô gái uể oải lê chân
Và chậm chạp bước ra từ ngưỡng
Rồi sau đó từ tầng hầm lửng
Di chuyển theo đường chéo qua sân.

Và tôi lại tìm cách thoái thác
Với mọi người tôi chẳng quan tâm
Cô hàng xóm đi vòng sau sân
Mặc chúng tôi hai người đối mặt.

Để khóc, đừng mím cặp môi sưng
Và em chớ làm nhăn khóe miệng
Kẻo em lại sẽ làm cho chúng
Tấy lên vì cơn sốt mùa xuân.

Hãy rút bàn tay khỏi ngực anh
Hai ta như đường dây dẫn điện
Hãy coi chừng kẻo mắt nhìn ngắm
Bị hút vào nhau rất vô tình.

Tháng năm trôi, em sẽ lấy chồng
Em sẽ quên những điều rắc rối
Làm đàn bà – bước đi vĩ đại
Trở thành điên – là sự anh hùng.

Sự thần kỳ của bàn tay phụ nữ
Của eo lưng, ngấn cổ, bờ vai
Tôi sẽ mang ân huệ suốt đời
Với lòng gắn bó của tên nô lệ.

Nhưng dù đêm tìm cách trói buộc
Bằng chiếc cùm buồn nhớ khôn nguôi
Ham muốn lìa xa vẫn mạnh trên đời
Nỗi đam mê rủ rê tôi đoạn tuyệt.

Объяснение

Жизнь вернулась так же беспричинно,
Как когда-то странно прервалась.
Я на той же улице старинной,
Как тогда, в тот летний день и час.

Те же люди, и заботы те же,
И пожар заката не остыл,
Как его тогда к стене манежа
Вечер смерти наспех пригвоздил.

Женщины в дешевом затрапезе
Так же ночью топчут башмаки.
Их потом на кровельном железе
Так же распинают чердаки.

Вот она походкою усталой
Медленно выходит на порог
И, поднявшись из полуподвала,
Переходит двор наискосок.

Я опять готовлю отговорки,
И опять все безразлично мне.
И соседка, обогнув задворки,
Оставляет нас наедине.

Не плачь, не морщь опухших губ,
Не собирай их в складки.
Разбередишь присохший струп
Весенней лихорадки.

Сними ладонь с моей груди,
Мы провода под током.
Друг к другу вновь, того гляди,
Нас бросит ненароком.

Пройдут года, ты вступишь в брак,
Забудешь неустройства.
Быть женщиной великий шаг,
Сводить с ума геройство.

А я пред чудом женских рук,
Спины, и плеч, и шеи
И так с привязанностью слуг
Весь век благоговею.

Но как не сковывает ночь
Меня кольцом тоскливым,
Сильней на свете тяга прочь
И манит страсть к разрывам.



7.MÙA HÈ TRONG THÀNH PHỐ

Những lời trò chuyện nhẹ nhàng
Với sự nhiệt tình vội vã
Cả búi tóc từ sau gáy
Được bó lên phía trên.

Từ phía dưới chiếc lược nặng
Thiếu phụ đội mũ ngước nhìn
Nàng hất mái đầu thật mạnh
Để bím tóc dày lơi buông.

Còn ngoài trời đêm nóng bức
Như báo trước có trời mưa
Những khách bộ hành gấp gáp
Để cất bước trở về nhà.

Tiếng sấm rã rời ngắt quãng
Tiếng vọng nghe đến chói tai
Và cơn gió thổi bay bay
Tấm rèm che trên cửa kính.

Vừa mới bắt đầu lặng im
Nhưng hơi nóng còn như cũ
Và khắp bầu trời đây đó
Những tia chớp vẫn nhì nhằng.

Khi ánh bình minh vừa lên
Cơn nóng vẫn còn oi ả
Làm khô nước trên đường phố
Sau trận mưa rào ban đêm.

Và những cây gia cổ thụ
Nở hoa thơm ngát mùi hương
Chúng đang đứng nhìn cau có
Vì chúng chẳng được ngủ ngon.

Лето в городе

Разговоры вполголоса,
И с поспешностью пылкой
Кверху собраны волосы
Всей копною с затылка.

Из-под гребня тяжелого
Смотрит женщина в шлеме,
Запрокинувши голову
Вместе с косами всеми.

А на улице жаркая
Ночь сулит непогоду,
И расходятся, шаркая,
По домам пешеходы.

Гром отрывистый слышится,
Отдающийся резко,
И от ветра колышется
На окне занавеска.

Наступает безмолвие,
Но по-прежнему парит,
И по-прежнему молнии
В небе шарят и шарят.

А когда светозарное
Утро знойное снова
Сушит лужи бульварные
После ливня ночного,

Смотрят хмуро по случаю
Своего недосыпа
Вековые, пахучие
Неотцветшие липы.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét