Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Boris Pasternak - Phần 14


22.NHỮNG NGÀY TỆ HẠI

Trong tuần lễ cuối cùng
Khi Người đi vào thành Giêrusalem
Dân Do Thái ra tung hô chào đón
Chạy theo sau, mang theo cả lá cành.

Nhưng tháng ngày mỗi lúc nghiệt ngã hơn
Những con tim tình yêu không chạm đến
Những hàng lông mày chau và khinh khỉnh
Và lời bạt là đây, là chỗ cuối cùng.

Và bầu trời như đè nặng xuống sân
Giống như chì, tất cả trong sức nặng
Bọn Pharisêu cố tìm ra bằng chứng
Trước mặt Người như lũ cáo lăng xăng.

Các thế lực đen tối của ngôi đền
Giao Người cho bọn lưu manh phán quyết
Và chúng nguyền rủa với bầu nhiệt huyết
Như trước đây từng ca tụng, thề nguyền.

Một đám đông ở khu đất bên cạnh
Đưa ánh mắt từ trong cổng nhìn ra
Cái kết cục họ trông ngóng đợi chờ
Vẻ sốt ruột, cứ hết lùi lại tiến.

Và tiếng rì rầm lan sang bên cạnh
Và lời đồn khắp bốn phía tỏa ra
Lần sang Ai Cập và thời ấu thơ
Chỉ được nhớ lại như là giấc mộng.

Và nhớ lại cái tảng đá trang nghiêm
Ở chốn hoang vu, và nơi dốc đá
Nơi mà Người bị Sa tăng quyến rũ
Với cái quyền bá chủ cả thế gian.

Và bữa tiệc vu quy ở Cana
Đám thực khách ngạc nhiên vì phép lạ
Trong màn mịt mờ trên biển cả
Người đi thuyền như đi trên đất kia.

Đám dân nghèo tụ tập trong lán trại
Họ cầm theo ngọn nến xuống tầng hầm
Nơi ngọn nến phụt tắt vì kinh hoàng
Khi Người vừa hồi sinh và đứng dậy…


Дурные дни

Когда на последней неделе
Входил Он в Иерусалим,
Осанны навстречу гремели,
Бежали с ветвями за Ним.

А дни все грозней и суровей,
Любовью не тронуть сердец.
Презрительно сдвинуты брови.
И вот послесловье, конец.

Свинцовою тяжестью всею
Легли на дворы небеса.
Искали улик фарисеи,
Юля перед Ним, как лиса.

И темными силами храма
Он отдан подонкам на суд,
И с пылкостью тою же самой,
Как славили прежде, клянут.

Толпа на соседнем участке
Заглядывала из ворот,
Толклись в ожиданье развязки
И тыкались взад и вперед.

И полз шепоток по соседству
И слухи со многих сторон.
И бегство в Египет и детство
Уже вспоминались как сон.

Припомнился скат величавый
В пустыне, и та крутизна,
С которой всемирной державой
Его соблазнял сатана.

И брачное пиршество в Кане,
И чуду дивящийся стол.
И море, которым в тумане
Он к лодке, как по суху, шел.

И сборище бедных в лачуге,
И спуск со свечою в подвал,
Где вдруг она гасла в испуге,
Когда воскрешенный вставал…
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét