Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Boris Pasternak - Phần 16


23.MAĐƠLEN I

Đêm xuốngcon quỉ của con đã  đây
Con trả nợ cho những gì trong quá khứ
Những ký ức của một thời đồi trụy
Sẽ đến đây, hút máu trái tim này
Ngày mà con là nô lệ của bao người
Con đã từng là một con điên ngu dại
Trú khắp đầu đường xó chợ, ở mọi nơi.

Chỉ còn lại mấy phút nữa mà thôi
Sẽ có sự lặng yên như dưới mồ tĩnh lặng
Nhưng trước khi chúng hò nhau kéo đến
Đến tận cùng con đập phá cuộc đời
Cuộc đời con, như chiếc bình ngọc trắng
Trước mặt Người.

Ôi, dù bây giờ nơi nào con đang ở
Thầy của con, niềm Cứu rỗi của con
Giá mà, khi mà đêm sẽ đến bên bàn
Thì vĩnh hằng không chờ con, không đợi
Và giống như một người du khách mới
Bị sa lưới nghề do bởi con giăng.

Xin Người giảng, thế nào là lỗi lầm
Và cái chết, địa ngục, lửa lưu huỳnh
Khi mà con đây trong mắt tất cả
Như chồi và cây, với Người gắn bó
Trong nỗi buồn không nói hết của con.

Hỡi Giêsu của con, khi con ôm
Bàn chân Người dựa vào gối của con
Thì có lẽ, con học được cách ôm
Cây xà bốn cạnh là cây thập ác
Và con ngất lịm hướng về cái xác
Sẵn sàng liệm xác của Người để chôn.


Магдалина

Чуть ночь, мой демон тут как тут,
За прошлое моя расплата.
Придут и сердце мне сосут
Воспоминания разврата,
Когда, раба мужских причуд,
Была я дурой бесноватой
И улицей был мой приют.

Осталось несколько минут,
И тишь наступит гробовая.
Но, раньше чем они пройдут,
Я жизнь свою, дойдя до края,
Как алавастровый сосуд,
Перед тобою разбиваю.

О, где бы я теперь была,
Учитель мой и мой спаситель,
Когда б ночами у стола
Меня бы вечность не ждала,
Как новый, в сети ремесла
Мной завлеченный посетитель.

Но объясни, что значит грех,
И смерть, и ад, и пламень серный,
Когда я на глазах у всех
С тобой, как с деревом побег,
Срослась в своей тоске безмерной.

Когда твои стопы, Исус,
Оперши о свои колени,
Я, может, обнимать учусь
Креста четырехгранный брус
И, чувств лишаясь, к телу рвусь,
Тебя готовя к погребенью.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét