Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Thơ Boris Pasternak - Phần 24



10.CÂU CHUYỆN KINH HOÀNG

Rồi tất cả sẽ thay đổi xung quanh
Thủ đô rồi sẽ được xây dựng lại.
Nhưng nỗi sợ của trẻ bị bom thức dậy
Sẽ không tha cho đến mãi ngàn năm.  

Không thể nào quên được nỗi kinh hoàng
Nỗi kinh hoàng hằn trên bao gương mặt
Và quân thù rồi đây sẽ trăm lần
Cho điều nàychúng phải trả giá đắt.

Đời sẽ còn nhớ đến từng đợt súng
Rồi thời gian sẽ tính sổ hoàn toàn
Khi chúng làm những gì chúng muốn
Như vua Hêrôđê  Bêlem*. 

Rồi sẽ đến một thời đại tốt hơn.
Và những nhân chứng rồi đây biến mất.
Nhưng nỗi đau của những người tàn tật
Thì không thể nào quên.
1941
______________
*Nhà thơ so sánh quân xâm lược với vua Hêrôđê  Bêlemngười đã ra lệnh giếtrất nhiều trẻ sơ sinh vì hy vọng trong số này có Giêsu vừa mới ra đời (Phúc ÂmMathiơ, 2: 7-12)

Страшная сказка

Все переменится вокруг.
Отстроится столица.
Детей разбуженных испуг
Вовеки не простится.

Не сможет позабыться страх,
Изборождавший лица.
Сторицей должен будет враг
За это поплатиться.

Запомнится его обстрел.
Сполна зачтется время,
Когда он делал, что хотел,
Как ирод в вифлееме.

Настанет новый, лучший век.
Исчезнут очевидцы.
Мученья маленьких калек
Не смогут позабыться. 


11.MÙA XUÂN

Mùa xuân này mọi thứ đều đặc biệt
Tiếng của bầy chim sẻ hót hay hơn
Ngay cả tôi cũng không sao tả được
Vẻ dịu êm, trong sáng ở trong lòng.

Cả suy nghĩ rồi viết ra khác hẳn
Quãng trầm to ở trong bản đồng ca
Và giọng mạnh mẽ mà ta nghe ra
Là của vùng đất đai vừa giải phóng.

Và hơi thở mùa xuân của quê hương
Đem dấu vết của mùa đông rửa sạch
Khỏi không gian và quầng thâm từ mắt
Của người Slavơ một thuở đau thương.

Khắp mọi nơi hoa cỏ sắp nảy mầm
Và đường phố Praha cổ kính
Đang lặng im và quanh co uốn lượn
Nhưng sẽ vang lên như những bờ mương.

Những truyền thuyết của Morava và Séc
Và Xécbi với khát vọng mùa xuân
Sẽ xé toang bức màn che vô quyền
Như bông hoa nở bừng từ dưới tuyết.

Màn khói cổ tích trùm lên mọi thứ
Như vòng xoắn ốc trên những bức tường
Trong tư dinh dát vàng của quận công
Hay nhà thờ Thánh Vasily rực rỡ.

Với kẻ mộng mơ, kẻ thức canh khuya
Thì Moskva là nơi thân quí nhất
Hắn ngồi nhà, bên nguồn văn bản gốc
Của những gì cho thời đại nở hoa.
1944


Весна

Все нынешней весной особое,
Живее воробьев шумиха.
Я даже выразить не пробую,
Как на душе светло и тихо.

Иначе думается, пишется,
И громкою октавой в хоре
Земной могучий голос слышится
Освобожденных территорий.

Весеннее дыханье родины
Смывает след зимы с пространства
И черные от слез обводины
С заплаканных очей славянства.

Везде трава готова вылезти,
И улицы старинной Праги
Молчат, одна другой извилистей,
Но заиграют, как овраги.

Сказанья Чехии, Моравии
И Сербии с весенней негой,
Сорвавши пелену бесправия,
Цветами выйдут из-под снега.

Все дымкой сказочной подернется,
Подобно завиткам по стенам
В боярской золоченой горнице
И на Василии Блаженном.

Мечтателю и полуночнику
Москва милей всего на свете.
Он дома, у первоисточника
Всего, чем будет цвесть столетье. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét